Miệng
Miệng là cửa vào của bộ máy tiêu hoá và hô hấp, là công cụ để phát âm và tạo lời nói nhờ sự phối hợp của lưỡi, răng, khẩu cái và môi. Son môi được dùng để lôi kéo sự chú ý của người khác vào đôi môi.
So với động vật
Con người là loài động vật duy nhất có đôi môi cuộn ra ngoài nên một phần niêm mạc miệng bị phơi ra. Điều này có nghĩa là đôi môi hoàn toàn khác với vùng da mặt xung quanh, chúng được tiến hoá từ thời thủy sinh nên những biểu hiện tinh tế trên gương mặt vẫn có thể được nhìn rõ từ xa.
Giải phẫu miệng học
Miệng và đôi môi tạo thành cửa vào của bộ máy tiêu hoá. Miệng tương tác với thức ăn và các chất khác từ môi trường bên ngoài. Đó là nơi cực kỳ dồi dào với các cơ quan thụ cảm cho vị giác và xúc giác. Trong miệng có lưỡi, răng và các lỗ ra của các tuyến nước bọt. Tất cả các thành phần này có nhiệm vụ nếm, nhai, nuốt đồ ăn thức uống và xử lý lời nói.
Các cơ vùng mặt và miệng
Miệng là bộ phận linh hoạt nhất trên gương mặt. Nó được điều khiển bởi các cơ quanh môi, gò má, cằm và hàm. Có rất nhiều cơ trên mặt tạo nên gần 7.000 động tác biểu cảm cho gương mặt. Những động tác này về lâu dài sẽ để lại trên gương mặt mỗi người những nếp nhăn. Các cơ mặt bám trực tiếp vào vùng da, do đó những bài tập thể dục cho mặt có tác dụng tăng cường trường lực da.
Quần thể vị sinh thường trú
Trong miệng của người bình thường chứa hơn 40 loại vi khuẩn, virus, vi nấm và động vật đơn bào. Mỗi mililít nước bọt có thể chứa 1 tỉ liên cầu khuẩn, và có xấp xỉ 100 con vi khuẩn trên mỗi tế bào của bề mặt lưỡi.
Nước bọt
Mỗi ngày miệng của chúng ta tiết ra khoảng 1 lít nước bọt. Thức ăn gây tăng tiết nước bọt (làm ướt miệng) trong khi nỗi sợ và sự phấn khích làm giảm tiết nước bọt (làm khô miệng). Nước bọt chứa men tiêu hoá và chất nhày, có tác dụng làm trơn miệng, hạn chế sâu răng, và chứa yếu tố tăng sinh biểu bì có tác dụng giúp cho các vết thương ngoài da mau lành. Tất cả các loài động vật hữu nhũ đều tiết nước bọt.
St