Gia đình của nghệ sĩ nhân dân Như Quỳnh: sống kín đáo mà ấm cúng

Đến với gia đình của nghệ sĩ nhân dân Như Quỳnh: sống kín đáo mà ấm cúng  và để cùng nghe chị chia sẻ cách dạy dỗ con như những "mẹo" nhỏ trong cuộc sống vợ chồng nhé


NSND Như Quỳnh: "Cuộc sống vợ chồng không nên đòi hỏi sự hoàn mỹ"

Trong ngôi nhà gác 3 trên phố Hàng Đào, Như Quỳnh ngồi trên bộ ghế tre trước bức bình phong cũng bằng tre được điểm trang bằng giỏ mây, vòng bạc cổ thưởng thức tách trà nóng. Từ người phụ nữ ngũ tuần toát lên vẻ đài các, đoan trang của con gái Hà Nội mà thời gian không thể xóa mờ.

- Gần đây, chị làm mới mình bằng một loại dạng vai, khác hẳn hình mẫu người mẹ dịu dàng cam chịu từng một thời đóng đinh với chị. Nguyên nhân nào khiến chị có sự thay đổi này?

Tôi cho rằng đây là những vai diễn hay, phù hợp với thực tế cuộc sống và cho người diễn viên cơ hội sáng tạo, làm mới mình. Trong bộ phim nhựa Vũ điệu đam mê sắp ra mắt, tôi hóa thân thành một nhân vật đặc biệt - ni cô trụ trì ở một ngôi chùa. Đây không phải lần đầu tiên tôi đóng vai ni cô, nhưng ở phim này, hình ảnh ni cô có rất nhiều thay đổi. Từ trước đến giờ, mọi người luôn nghĩ sư sãi là những người thoát tục không bao giờ để ý đến đời sống bên ngoài. Trong Vũ điệu đam mê, bà sư là người tiếp cận được đời sống, thấu hiểu được nỗi buồn, khát vọng của cô gái nhảy hip hop, từ đó giúp hàn gắn mối quan hệ cha con vốn rạn nứt trước đó, giúp cô tiếp tục theo đuổi niềm đam mê của mình. Trong ngóc ngách tâm hồn của bà sư này có hơi thở của đời sống hiện đại.

Còn trong bộ phim truyền hình A2Z đang chiếu trên Rubic 8 - VTV3, tôi vẫn làm một bà mẹ Hà Nội yêu con, thương và chiều con nhưng hay áp đặt, thậm chí hơi đồng bóng, luôn bắt con cái tuân theo suy nghĩ của mình. Tôi rất thú vị khi đạo diễn tin cậy giao cho tôi một nhân vật khác dạng vai tôi hay thể hiện. Tôi cho rằng, típ những bà mẹ nhẫn nhục, cam chịu đã qua rồi. Thời buổi này không chỉ có lớp trẻ mà ngay cả những người phụ nữ trung niên cũng năng động hơn, tiếp cận với cuộc sống hiện đại bằng hành động và suy nghĩ. Trước A2Z, tôi đã làm phim Blog nàng dâu, vào vai một bà mẹ chồng nghiêm khắc khó tính, luôn uốn nắn con dâu nhưng cuối cùng cũng bị chinh phục bởi sự hiện đại của con cái, biết sử dụng máy tính, lập blog riêng để trò chuyện với mọi người. Đó là bộ phim đầu tiên tôi làm về mẫu phụ nữ Hà Nội ngày nay.

NSND Như Quỳnh

- Bản thân chị được coi là hình mẫu tiêu biểu cho phụ nữ Hà Nội. Theo chị, phụ nữ đất Tràng An xưa và nay khác nhau những gì?

- Cuộc sống bây giờ văn minh, hiện đại, người phụ nữ không thể nằm ngoài xu hướng chung. Trước đây những người phụ nữ Hà Nội sinh con, nuôi con, lo lắng cơm nước cho chồng, không đi làm việc, rất ít khi tiếp xúc đời sống xã hội. Ngày nay, phụ nữ không thua kém gì đàn ông, từ công việc trí óc như bác sĩ, doanh nhân đến những nghề đòi hỏi sức khỏe như vệ sĩ.

Hà Nội bây giờ không còn nguyên vẹn như cách đây 20 năm, mà là sự giao thoa của rất nhiều vùng miền. Những người con gái Hà Nội hiện nay trong cách đi lại, ăn mặc, nói năng đã có sự thay đổi. Nhưng tôi cho rằng, ẩn sâu bên trong, họ vẫn là những người vì gia đình, vẫn làm tròn trách nhiệm với những đứa con, vẫn bảo tồn được những giá trị Hà Nội mà bố mẹ từng nuôi dạy. Người Hà Nội thích bao bọc mình trong không gian gia đình. Bốn mùa thay đổi cũng khiến con người Hà Nội vẫn giữ được cho mình sự riêng tư. Điều này khác hẳn với Sài Gòn, nơi cách sống rộng mở, đường phố ồn ào, người ta thích tìm đến những không gian cộng đồng sôi động.

- Ngôi nhà của chị là một không gian cổ điển với những vật dụng từ tre nứa. Phải chăng chị đang bảo tồn tính cách người Hà Nội cho con cái mình?

- Trước hết chưa phải cho con mà chính là cho mình. Một không gian nhỏ trong phố cổ không thể áp đặt kiểu Tây với nhà kính, salon to. Mình phải liệu cơm gắp mắm, dung hòa không gian đó với sự tiện nghi của mình. Vợ chồng tôi muốn có sự giản dị, gần với những vùng miền chúng tôi đã đi qua. Chúng tôi thích dùng ghế tre hơn những chiếc ghế lớn êm ái. Có lẽ không gian phố cổ tạo cho chúng tôi cách sống đó. Các con tôi thích những gì tiện nghi, hiện đại, muốn ở trong những nhà chung cư, villa rộng. Nhưng với không gian cổ điển mà bố mẹ gây dựng, chúng cũng thấy có gì thi vị, êm đềm. Điều đó tạo cho con cái tôi cơ hội tiếp cận nhiều gu thẩm mỹ khác nhau.


- Chị là nghệ sĩ nhân dân, chồng chị - anh Nguyễn Hữu Bảo - là nhiếp ảnh gia nổi tiếng. Vì sao chị không hướng con cái theo nghệ thuật?

- Tôi có hai cô con gái. Con gái đầu theo học báo chí, vừa bảo vệ thạc sĩ tại Trung Quốc, đang làm tại Ban văn nghệ của Đài truyền hình Việt Nam, không làm nghệ thuật nhưng cũng là liên quan đến nghệ thuật. Con tôi không chọn làm diễn viên vì nó chưa thấy sự phát triển của nghề diễn tại Việt Nam. Tuy nhiên, việc bố mẹ là nghệ sĩ cũng là một bệ đỡ để cháu có thể phát triển công việc của mình.

Con gái đầu của tôi kỹ tính và sâu sắc, như một bản sao của mẹ. Tôi đẻ cháu năm 1985, khi Hà Nội vẫn còn nghèo và rất khó khăn. Vì thế, cháu biết nhìn xa và tiết kiệm. Đứa con gái thứ hai ra đời năm 1993 khi cuộc sống của người Hà Nội đã sung túc. Cháu đang học cấp 3, cao lớn, hiện đại và dễ tính hơn dù vẫn có chút kín đáo và biết giữ mình.

- Nhiều người trầm trồ khen ngợi nhan sắc cô con gái đầu của chị. Từng xuất hiện trong vai trò giám khảo cuộc thi Hoa hậu Thế giới người Việt, vì sao chị không động viên con gái thi sắc đẹp?

- Tôi mới tham gia làm giám khảo Hoa hậu Thế giới người Việt dù trước đó rất nhiều cuộc thi sắc đẹp mời tôi. Tôi nghĩ đi thi hay không phải phụ thuộc vào chính con, nếu con muốn và đủ tự tin, tôi sẽ ủng hộ. Hôm rồi tôi đọc bài báo có ý kiến rằng: “Nếu em là một cô gái thông minh và hiền ngoan, không bao giờ em thi hoa hậu” - tôi cho đó cũng có phần đúng vì thi hoa hậu là nơi ganh đua, cạnh tranh, đòi hỏi người phụ nữ rất mạnh mẽ. Tôi nghĩ con tôi thích sống kín đáo như mẹ.


- Trong nhà không treo bức hình nào của chị. Tại sao một phụ nữ đẹp như chị lại không trở thành cảm hứng sáng tác của chồng?

- Chồng tôi tuy là nhà nhiếp ảnh nhưng không chuyên chụp ảnh các thiếu nữ chân dài. Tôi không xấu nhưng anh cũng không chụp vì anh chỉ thích chụp đời sống bình thường của người Hà Nội, những con người bình thường, những người bán hàng rong gánh gồng, những cô bán hoa trên xe đạp - những mảnh ghép đời sống bình thường, giản dị, thậm chí hơi cơ cực. Còn với vợ, anh chỉ chụp ở các bộ phim. Nếu đi cùng tôi tới trường quay, anh sẽ chụp lúc tôi diễn để làm tư liệu cho cá nhân tôi. Còn bình thường tôi không phải chủ đề sáng tác của anh. Bụt chùa nhà không thiêng. Vợ nhìn suốt ngày có khi chẳng bao giờ thấy đẹp đâu.

- Hai chị em ruột Như Quỳnh cưới hai anh em ruột Nguyễn Hữu Bảo - Nguyễn Hữu Tuấn. Điều gì tạo nên một mối lương duyên thú vị như vậy?

- Ngày ấy, ông anh rể tôi là NSND Nguyễn Hữu Tuấn khi đến với bà chị, thấy cô em vợ cũng ngoan ngoãn, con nhà lành nên muốn gán cho em trai. Trước đó, khi anh Tuấn sang chơi với chị gái tôi, anh Bảo thường xuyên theo sang cùng nhưng tôi lại đang có bạn trai. Người bạn trai ấy cũng chơi rất thân với anh Bảo. Chúng tôi hùn vào giới thiệu anh Bảo cho một cô khác cùng đoàn cải lương với tôi nhưng anh Bảo không ưng. Những lúc bạn trai lên gặp tôi thường rủ anh Bảo đi cùng. Tôi diễn ở Hải Dương, Nam Định, hai chàng vẫn đèo nhau đi bằng xe máy đi thăm. Sau đó, tôi và người bạn trai không thành duyên, lập tức anh Tuấn đẩy anh Bảo vào. Chúng tôi đã biết kỹ về nhau nên đến với nhau rất nhẹ nhàng.

Tất nhiên, có những lúc ký ức vẫn trở lại nhưng người đàn ông rất rộng lượng, họ cũng thông cảm với mình ngay thôi.

NSND Như Quỳnh cùng chồng và các con


- Hôn nhân nghệ sĩ thường mong manh dễ vỡ. Chị có bí quyết gì để giữ gia đình?

- Tôi cho rằng dễ vỡ hay bền vững là cá tính của từng người. Hôn nhân vốn dĩ là mong manh với mọi người chứ không riêng gì nghệ sĩ. Chúng ta lấy nhau vì tình yêu nhưng nếu không biết cách bảo vệ tổ ấm của mình thì cũng có nguy cơ tan đàn xẻ nghé.

Tôi là người hơi cổ điển, không thích sự thay đổi. Tôi quan niệm rằng, đời sống vợ chồng không nên đòi hỏi sự hoàn mỹ, ai cũng có những khiếm khuyết, hãy biết bằng lòng với những gì mình có. Đừng vì người ta có chút gì khiến mình không hài lòng, mình xé to ra làm cho tan nát hết bao nhiêu công sức cả hai cùng nhau gây dựng. Đời sống này vốn đã nhiều sự cám dỗ, nguy hiểm, mật ngọt thường chết ruồi, phải biết cách bảo vệ mình và gia đình. Nghề diễn viên phải hóa thân vào quá nhiều số phận, bi kịch. Cuộc đời thực của mình, mình đừng để nó giống như trên sân khấu.

NSND Như Quỳnh chia sẻ cách dạy con


Qua điện thoại, NSND Như Quỳnh cho biết nhà riêng ở phố Hàng Đào đang phải sửa lại nên bốn thành viên của gia đình đã chuyển về ở nhờ nhà ông bà ngoại từ trước Tết Nguyên đán Nhâm Thìn.


Gia đình hạnh phúc của nghệ sĩ Hữu Bảo – Như Quỳnh

Vì vậy, chị hẹn gặp tại căn nhà ở phố Bát Đàn. Và câu chuyện đầu tiên chúng tôi nói với nhau chính là về món "phở xếp hàng” nổi tiếng ở địa chỉ 49 Bát Đàn.

Nghệ sĩ Như Quỳnh cho biết chị đã quen thuộc với địa chỉ ẩm thực này từ thủa nhỏ. Như nhiều người khác, chị cũng thích thưởng thức món phở gia truyền tinh túy của ẩm thực Hà thành. Nhưng hàng ngon thì đông người tìm đến. Quán lúc nào cũng tấp nập khách nên thành ra hôm nào muốn ăn, chị lại sang mua về nhà dù biết không thể ngon bằng ăn tại quán.
Thuộc tuýp phụ nữ truyền thống, bản thân nghệ sĩ Như Quỳnh rất chú trọng đến việc chuẩn bị bữa ăn cho cả gia đình. Chị cũng thường xuyên dành thời gian để hướng dẫn hai cô con gái về cách nấu ăn, tề gia nội trợ. Bởi theo chị, đã là phụ nữ thì ít nhiều cũng phải biết chuyện bếp núc. Không thể đổ tại rằng quá bận rộn không có thời gian vào bếp hay bây giờ xã hội hiện đại, lại có người giúp việc nên không cần học. Có điều, giỏi giang hay không lại do năng khiếu và cả sự đam mê của mỗi người.
Như cô con gái cả của nghệ sĩ Như Quỳnh, nhìn bề ngoài thì chẳng ai nghĩ rằng lại là người chăm chỉ vào bếp. Khi có điều kiện, Đan Huyền thích mày mò, học hỏi nấu những món ăn mới để chiêu đãi cả nhà. Vì sớm tự lập (Huyền theo học đại học và cao học tại Trung Quốc) nên thành ra Huyền rất độc lập, biết cân đối, tự sắp xếp công việc của mình một cách hợp lý nên bố mẹ ít phải nhắc nhở hơn.
Còn Đan Khuê, hiện đang là sinh viên trường Đại học Mỹ thuật Công nghiệp thì lại thuộc tuýp người hướng ngoại, thiên về phóng khoáng, tự do nên có phần ẩu hơn chị. Từ nhỏ, Khuê đã được bố mẹ đăng ký cho theo học một số lớp nấu ăn vào các dịp nghỉ hè. Khi nhà có công việc, nghệ sĩ Như Quỳnh cũng tỉ mỉ hướng dẫn Khuê cách chế biến món ăn, gia giảm gia vị nên về cơ bản Khuê cũng có thể tự xoay xở được một bữa cơm ngon lành. Nhưng đam mê chuyện bếp núc thì có lẽ là không!
Chú trọng rèn các con về nữ công gia chánh đúng nếp của một bà mẹ Hà thành xưa, nhưng nghệ sĩ Như Quỳnh lại rất tôn trọng các sở thích cá nhân cũng như các mối quan hệ xã hội của con. Vợ chồng chị không can thiệp nhiều vào đời sống của con mà chỉ định hướng, góp ý một cách chừng mực khi thực sự cần thiết. Ví dụ trong việc chọn ngành học, vợ chồng nghệ sĩ Hữu Bảo – Như Quỳnh để các con tự lựa chọn theo sở thích, đam mê của mình. Với kinh nghiệm của người đi trước, bố mẹ chỉ phân tích cho con về những khó khăn, thuận lợi để các con lường trước được khi theo đuổi công việc để tránh thất vọng, thậm chí là ảo tưởng về nó. Trong việc kết bạn, cả Huyền và Khuê không bao giờ phải giấu giếm bố mẹ rằng mình đang đi đâu, làm gì, với ai vì sợ bố mẹ ngăn cấm. Thậm chí, anh chị còn khuyến khích các con mở rộng giao tiếp xã hội để có thêm những người bạn mới, những trải nghiệm mới.
"Việc cần làm là phải thật sự tin tưởng con, để con có không gian của riêng mình. Nhiều người có thể cho rằng làm như vậy là không quan tâm đến con. Nhưng sự thực, để con tự do vui chơi, kết bạn không có nghĩa là để con muốn làm gì cũng được. Bây giờ thế hệ trẻ tinh ý lắm, tôi tin các con sẽ biết cách chọn những người bạn phù hợp với sở thích, nguyện vọng của mình. Bố mẹ chỉ nên là người bạn lớn, sẵn sàng lắng nghe con chia sẻ vui buồn, những chuyện khúc mắc và đưa ra những lời khuyên hợp lý, hữu ích khi con cần. Sự cấm đoán hoặc ép buộc con phải làm thế này, thế kia là cách làm thiếu hiệu quả nhất, chỉ khiến bố mẹ và con cái thêm xa nhau chứ không bao giờ là cách để giải quyết tận gốc vấn đề” – nghệ sĩ Như Quỳnh bày tỏ.
Với quan điểm nuôi dạy con "mở chứ không đóng”, vợ chồng Như Quỳnh – Hữu Bảo rất được con gái tin tưởng tâm sự chuyện bạn trai, bạn gái. Với những chuyến đi chơi xa của Huyền và Khuê, nhiều khi mẹ Như Quỳnh trở thành "tấm vé bảo đảm” để phụ huynh của các bạn khác trong nhóm gọi điện "xác nhận”. Tất nhiên, để bảo đảm sự an toàn cho con gái, bao giờ bố mẹ cũng có những nhắc nhở như không nên đi chơi quá khuya...
Chia tay người phụ nữ Hà thành nền nã ấy, điều chúng tôi nhớ nhất là tâm sự của chị: "Con cái là của trời cho. Nói không bị áp lực vì sinh con một bề có thể nhiều người không tin nhưng đúng là với vợ chồng mình có hai cô con gái là hai báu vật trời cho. Huống hồ xã hội hiện đại, con gái cũng như con trai nếu được nuôi dạy tốt, trở thành những người có ích cho xã hội thì việc chăm sóc bố mẹ nào có khó khăn gì. Mà sinh con ra, nuôi con đâu phải chỉ mong đến ngày được nhờ con...”.


Mái ấm của NSƯT Như Quỳnh

Không vồn vã, không thực sự "nhiệt" cho lắm khi tiếp chuyện phóng viên qua điện thoại, Như Quỳnh bảo: "Chuyện tình yêu, chị không giấu giếm nhưng...". Sau cái ngập ngừng ấy, người phụ nữ khá kín đáo này dường như cởi mở hơn. Tình yêu sáng lên trong đôi mắt của chị khi nói về gia đình nhỏ.

Lúc nào chị cũng hiền dịu, thùy mị nên hồi còn là sinh viên trường sân khấu, bạn bè tặng cho chị biệt danh Quỳnh "Ni Cô". Chị bảo hồi còn đi học, bạn bè trêu đùa Quỳnh sẽ "ni cô" suốt đời, vì chẳng thấy chị tơ vương ai cả. Nhưng đến lúc gần ra trường, mọi người mới vỡ lẽ: Như Quỳnh đã có người yêu 4 năm rồi.

Vừa ra trường, cũng là lúc người ấy của Như Quỳnh theo gia đình sang nước ngoài. Chuyện tan vỡ tình cảm khiến chị buồn đau rất nhiều. Quanh Quỳnh, mọi người đều biết chuyện. Cả anh Bảo, người mà lúc ấy Như Quỳnh chỉ coi như anh trai.

Hồi ấy, anh Bảo vẫn sang nhà chị vì anh trai Bảo đang "cưa cẩm" chị gái Như Quỳnh. Biết chuyện buồn của chị, anh Bảo động viên an ủi. Gần gũi và có điều kiện hiểu nhau hơn, hai người mến nhau từ lúc nào không biết. Những câu chuyện vòng vo cốt để tác thành cho anh trai, chị gái hóa ra lại "nhắm trúng" vào mình.

Yêu rồi lấy anh Bảo, chị Quỳnh làm vợ một người đàn ông hiền và đầy trách nhiệm. Không chỉ thế, hai người còn có chung một niềm đam mê, đó là nghệ thuật. Anh Bảo là nghệ sĩ nhiếp ảnh, bởi vậy trong cuộc sống, tình yêu chung này cũng góp phần tạo nên hạnh phúc cho "ni cô" Như Quỳnh. Họ thường dành những khoảng thời gian rảnh rỗi ít ỏi để trao đổi về vai diễn mà Như Quỳnh sắp nhận, về những bức ảnh anh Bảo vừa chụp xong.

Tâm đầu ý hợp trong công việc, cuộc sống gia đình họ càng thêm êm ấm. Từ lời ăn tiếng nói đến cách xử sự của hai người với nhau, lúc nào họ cũng ôn tồn, nhã nhặn. Hơn 20 năm làm vợ, làm chồng, anh chị vẫn "thủy chung" với cái nếp sống ấy.

Chị sinh con gái đầu lòng Nguyễn Như Đan Huyền (1983) thật vất vả, gian nan. Nhưng tiếng trẻ bi bô làm tăng thêm niềm hạnh phúc trong căn gác nhỏ bình yên, ấm cúng. Lần vượt cạn thứ hai, năm 1988 anh chị có thêm tiểu nữ Nguyễn Như Đan Khuê nữa. Cứ ngỡ anh Bảo thiếu đồng minh, nhưng hai cô công chúa còn quấn bố hơn mẹ, Như Quỳnh vì thế mà được thảnh thơi theo đoàn làm phim đến hàng tháng trời.

Chị biết nghề phóng viên ảnh của chồng cũng chẳng lấy gì làm nhàn rỗi. Nhưng yêu vợ, hiểu nghề của vợ, anh Bảo cáng đáng hết việc gia đình cho chị yên tâm làm phim.

Hiểu được sự hy sinh của chồng, những khi ở nhà Như Quỳnh luôn làm tròn bổn phận của mình. Anh Bảo thường khoe với mọi người rằng chị là người chăm chồng và yêu thương con hết mực. Kể chuyện gia đình, chị không giấu niềm tự hào về cô con gái đầu lòng, giờ đã là sinh viên tại Trung Quốc.

Một mái ấm êm đềm đã phần nào giúp người nghệ sĩ này nhập thân vào những vai diễn người mẹ hiền lành và nhân hậu, như "Mẹ Già" trong Chuyện của Pao. Nhắc lại những ngày làm phim ấy, chị cười hạnh phúc: "Cả đoàn chỉ có mình tôi sướng nhất đấy. Được cả chồng, cả con lên tận Sa Pa, Hà Giang cổ vũ". Như Quỳnh bảo, đó là nguồn động viên không nhỏ góp phần vào thành công cho vai diễn của chị.

Giải Nữ diễn viên phụ xuất sắc tại Cánh diều vàng 2005 - phần thưởng xứng đáng cho người nghệ sĩ đã qua tuổi "sắc nước hương trời" - đã khiến bao nhiêu người phải trầm trồ: "Duyên điện ảnh của NSƯT Như Quỳnh thật bền lâu".


NSND Như Quỳnh “thú nhận” đã từng “say nắng”


Là một diễn viên gạo cội, đi qua biết bao số phận, cuộc đời và những cung bậc tình cảm của mỗi nhân vật, NSND Như Quỳnh cũng đã từng có những giây phút “say nắng”…

Là một diễn viên gạo cội của làng điện ảnh Việt Nam, mỗi vai diễn là một cuộc đời là một câu chuyện tình cảm. Vậy cô đã bao giờ có những giây phút xao lòng hay một chút “say nắng” cùng bạn diễn của mình chưa?

Tôi nghĩ với một người diễn viên nếu không có những phút “say nắng” hay xao lòng như vậy thì không thể nào thể hiện được nhiều trạng thái tâm lý hay những cung bậc tình cảm khác nhau.


Đặc biệt là người nghệ sĩ thì thường hay nhạy cảm hơn những người không làm nghệ thuật, hơn nữa lại là phụ nữ nên chuyện có những giây phút xao xuyến là điều không tránh khỏi. Và bản thân tôi cũng từng có những phút “say nắng” đó bên một người đàn ông.

Nhưng tôi cũng không bao giờ kể với chồng tôi, vì tôi nghĩ mình đã biết dừng đúng lúc và bằng lòng với những gì mình đang có. Bởi tôi cũng được nhận xét là “người rất âm lịch” và ngại sự thay đổi.

Vậy khi có những phút “say nắng” như thế, cô đã làm thế nào để chế ngự được những rung động của bản thân?

(Cười) Câu này hỏi sâu quá nhé, sẽ khó trả lời.

Nhưng tôi nghĩ, với người diễn viên có thể được phép đi quá xa hơn người bình thường một chút. (cười). Nhưng tôi cũng nghĩ rằng điều đó phải tự bản thân mình. Mình cảm thấy như thế nào là đủ với mình và làm thế nào để bảo vệ được hạnh phúc của gia đình và vẫn cho phép mình được nếm trải những điều khác lạ.

Có khi nào chú ghen với những cảnh quay nhạy cảm của cô?

Chồng tôi không bao giờ ghen, bởi anh ấy là người hiểu rõ công việc của tôi và hiểu con người tôi. Chồng tôi là người tâm lý và là người chịu nhịn rất giỏi.

Mỗi khi gia đình tôi xảy ra xung đột, chồng tôi luôn luôn là người im lặng đúng lúc, chỉ đến khi thích hợp anh ấy sẽ lên tiếng và phân tích cái đúng, cái sai của tôi. Tôi rất hạnh phúc và may mắn đã có được anh ấy.

Đã cộng tác với đạo diễn Việt kiều Cường Ngô qua ba bộ phim, cô có cảm thấy phải chịu nhiều áp lực?

Tôi không thấy có bất cứ áp lực nào, tôi nắm được tinh thần của nhân vật, nên tôi luôn luôn chủ động trong mỗi cảnh quay, và tôi thỏa sức diễn theo cảm nhận của tôi về mỗi phân đoạn, trạng thái tình cảm của nhân vật.

Còn đến khi không diễn được, lúc đó đạo diễn sẽ trao đổi với diễn viên rằng ở phân đoạn này cần đẩy cao tình cảm hơn nữa, hay là ở đoạn này phải thể hiện tình cảm nhẹ nhàng…

Là người có nhiều kinh nghiệm trong phim cũng như trong cuộc sống, cô có gặp khó khăn và thuận lợi gì khi vào vai người đàn bà bị tình yêu sét đánh bên người thanh niên trẻ là Thái Hòa trong tập phim ngắn “Tặng phẩm” của đạo diễn Cường Ngô?

Trước tiên tôi xin nói về thuận lợi. Cái thuận lợi đầu tiên tôi muốn nói đến đó là tôi và đạo diễn Cường rất thân thiết, Cường luôn coi tôi là mẹ và cậu ấy luôn xứng hô mẹ, con. Vì là đã thân thiết nên có sự hiểu nhau và Cường rất tôn trọng những ý kiến tôi đưa ra.

Còn về khó khăn thì Thái Hòa từ Canada về Việt Nam, sát nút ngày đóng phim, cậu ấy về hôm trước hôm sau lên Sapa để quay luôn. Vì thế chúng tôi không có nhiều thời gian trao đổi cũng như tìm hiểu để có sự tương đồng khi diễn chung.

Ngoài ra vì ít về Việt Nam nên tiếng Việt đối với cậu ấy cũng chưa sõi, mà đi đâu cậu ấy cũng phải có cuốn từ điển để học và hỏi tôi xem nghĩa của từ ấy nói về cái gì.

Bên cạnh đó, tôi là một diễn viên cũng đã nhiều năm đóng phim nên ít nhiều cũng có kinh nghiệm và có một ví trí nhất định. Trong khi Thái Hòa còn rất trẻ lại lần đầu tiên về Việt Nam đóng phim, mà lại đóng cặp với một người có kinh nghiệm như tôi. Trong khi tập phim lại có những cảnh quay tình cảm, nên cậu ấy cũng có những ngại ngùng. Chính vì thế mà trước mỗi cảnh tôi luôn chủ động trao đổi rất kỹ với Thái Hòa. Và chúng tôi tập đi tập lại nhiều lần cho mỗi phân đoạn như vậy.



Cuộc sống gia đình của ca sĩ Hồng Nhung
Cuộc sống gia đình của ca sĩ Mỹ Linh
Gia đình của nghệ sĩ hài Hoài Linh
Gia đình của nghệ sĩ hài Việt Hương
Gia đình của nghệ sĩ hài Xuân Bắc

(St)