Gia đình của diễn viên Việt Trinh và những mối tình chóng vánh
Scandal tình ái của Khải Anh và Đan Lê
Gia đình của ca sĩ Hà Anh Tuấn và các câu chuyện phía sau những scandal tình ái
Video Clip: Gia đình của diễn viên Việt Trinh và tiểu sử
Gia đình của diễn viên Việt Trinh và những mối tình ngang trái trong quá khứ
Những vấp ngã sau hai mối tình sóng gió đã dạy cho Việt Trinh những bài học đắt giá về cuộc sống. Chúng ta cùng xem lại Scandal tình ái của Việt Trinh nhé!
NHỮNG CUỘC TÌNH SÓNG GIÓ CỦA VIỆT TRINH
Chị lặng lẽ rời Sài Gòn, sinh con trai đầu lòng như sinh ra một niềm tin vào hạnh phúc. Ba năm, chị thành người nông dân ở Bình Dương. Và cũng ba năm, chị chuẩn bị cho một cuộc trở lại, thành đạo diễn Việt Trinh.
Việt Trinh nói, có con là đời thay đổi hết. Và nó mở ra một cuộc sống khác, sự kỳ diệu của tình mẫu tử sẽ thay đổi gần như trọn vẹn quá khứ. Nó không còn làm chị đau đớn và vật vã những câu chuyện xưa nữa. Và nó cũng làm chị bình tâm hơn nhiều. Sống thanh thản, đó mới là điều khó khăn.
Cậu con trai đã hơn một tuổi, rất giống mẹ, và đã bắt đầu bập bẹ những tiếng nói đầu tiên. “Đây là sự thay đổi lớn nhất trong đời tôi. Nó làm cho tôi biết sống vì người khác hơn, biết yêu thương người khác hơn. Tại vì tôi theo đạo Phật, nên càng về sau tôi càng ngấm sâu triết lý của Phật. Dường như những gian truân trước đây mà tôi gánh, cũng có thể do kiếp trước tôi làm điều gì đó thất đức, không phải với người ta. Nhưng rồi mình đi qua được những giai đoạn khó khăn đó, mình sẽ biết nhìn cuộc sống nhân hậu hơn. Ngày trước, mình bỏ thừa bỏ mứa trong bữa ăn, giờ thì từng hạt cơm cũng chắt chiu lại, vì thấy bỏ là có tội. Đi trên con đường phẳng, cũng thấy biết ơn người làm đường. Tôi nói tất cả những điều này vì tôi thực sự nghĩ vậy. Tôi không phải là người sách vở”.
Việt Trinh ở thời điểm hiện tại, với niềm vui của một người mẹ, đã dường như quên đi tất cả những phiền muộn: “Tôi có thể nói rằng, mình đang ở thiên đàng. Mọi thứ đều tốt đẹp. Tôi sống ở một nơi yên vắng, không bao giờ nghe tiếng ồn ào, buổi sáng có thể nhìn thấy bầu trời qua kẽ lá, có thể ngồi thiền, ngắm mây trời hoặc chạy tập thể dục quanh nhà. Chứ như trước, 3h sáng xe đã chạy rầm rầm quanh đường, không sao ngủ được. Tôi làm một nông dân chính hiệu đấy. Tôi trồng rau, nhặt cỏ, cảm thấy vui khi nhìn thấy đàn chim sà xuống bắt sâu trong vườn cho mình. Ba năm, tôi không biết ở thành phố người ta mặc quần áo gì mới, có nhãn hiệu thời trang nào. Tôi chỉ tập trung vào gia đình và con cái. Đến giờ, nói thật, lên thành phố thấy mình ngố đủ thứ. Nhưng như vậy là lựa chọn của tôi, tôi cảm thấy hạnh phúc vì điều đó chứ không phải khổ sở. Đến một lúc nào đó, bạn sẽ có những cảm nhận giống như tôi vậy. Không phải ai buồn khổ cũng tìm về với thôn dã. Mà khi mình tìm về nghĩa là mình tìm được trong ấy một nguồn vui. Với tôi, có con, đó là một tài sản lớn vô bờ bên. Và như thế đã là quá đủ”. Có lẽ, niềm vui làm mẹ đã khiến Việt Trinh trẻ lại. Và niềm hạnh phúc ấy có vẻ cũng làm Việt Trinh lo sợ. Chị tuyệt đối giấu kín, vì “tài sản lớn nên giữ riêng cho mình”.
Không ai được chụp hình con trai chị và tuyệt đối không được đăng báo. Và chị nói, hãy nói với con chị thật nhẹ nhàng, vì chị sợ phản ứng của dư luận, sợ mọi người sẽ có những dị nghị không hay. Đã lâu, chị không muốn làm mất lòng ai và chị đang phải cố gắng làm một việc là yêu cả những người không thích mình.
Nhưng chị muốn làm vậy, để được sống thanh thản và có những giấc ngủ say. Và tất nhiên, chuyện về cha của đứa bé lại còn là một bí ẩn, có thể là mãi mãi. Tôi hỏi chị, chị nói mình đang ở thiên dàng, nhưng thiên đàng ấy có thực sự viên mãn không, nếu khuyết đi một chân trong cái kiềng hạnh phúc của một gia đình lý tưởng? Việt Trinh nói, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Và hạnh phúc là cảm giác, mà mỗi người phụ nữ quan niệm khác nhau: “Đừng đòi hỏi quá nhiều” – cô nói.
Việt Trinh là người nổi tiếng và chị sẽ giữ tất cả những điều thầm kín ở trong lòng. Việt Trinh nói, thôi tha cho chị, đừng hỏi chuyện kiểu người đàn ông trong bóng đêm hay đại loại những chuyện như thế. Mỗi người cần có những khoảng lặng riêng. Và chị muốn giữ những gì còn lại cho riêng mình. Có thể, mãi mãi chỉ mình chị biết. Việt Trinh do dự nhiều, chị định không công bố chuyện mình có con. Bởi người chia sẻ thì không sao, nhưng người ác miệng có khi nói sẽ làm mình thêm tổn thương. Nhưng rồi, tất cả mọi người cùng hỏi, nên chị chấp nhận, như một sự chia sẻ nhẹ nhàng. Và chị cũng muốn mọi thứ chị nhận được từ công chúng cũng nhẹ nhàng như thế. Có lẽ, đứng trên đầu thị phi quá lâu và quá ồn ào, Việt Trinh hiểu được cái giá của sự im lặng. Dù đang mang hạnh phúc lớn lao của người mẹ, nhưng chị cũng còn những hồ nghi về sự phản ứng của công chúng trước niềm vui lớn của mình. Âu cũng là con chim đã một lần trúng thương nên sợ cành cong…
Việt Trinh đã có những năm dài sống trong những tin đồn kinh khủng. Thực sự nó được bắt đầu từ những mối tình của chị. Việt Trinh khi ấy là một ngôi sao sáng. Chị thường nhận vai nữ chính trong vài phim cùng lúc. Những vai diễn mang lại cho chị cuộc sống vương giả bậc nhất, danh tiếng tót vời. Dường như tuần nào cũng thấy Việt Trinh xuất hiện trên báo, trên phim, poster và cả những tờ lịch. Và vì thế tất nhiên những kẻ đón người đưa. Chị đã yêu những người đàn ông nổi tiếng, có máu mặt trong giới kinh doanh. Tình yêu đó có lẽ là tình yêu chân thật. Bất cứ người phụ nữ nào cũng mong có được một người đàn ông biết chiều chuộng, chăm sóc, giàu có và biết yêu mình. Thế nhưng khi họ “ngã ngựa” cùng luật pháp, chị dính tiếng là người vía nặng, ai dính tới chị là đều gặp chuyện không hay. Những tin đồn như thế như ám ảnh đến mức có thể làm cho chị hoang mang, phải chăng là mình như thế thật? Rằng mình mang tiếng xui xẻo đến cho người khác? Và những ám ảnh ấy cứ giết róng trong đầu chị đến mức chị phải ăn chay trường, đi làm từ thiện và cố gắng hạn chế những mối quan hệ càng tốt. Có thời điểm những người thân nhất của chị bất ngờ qua đời, chị càng trở nên lo lắng và chị đã từng nghĩ, hay mình lên chùa đi tu?
Có câu chuyện chị kể lại, vừa buồn cười vừa tội nghiệp: Trên đường chị đi Đà Lạt, có một chiếc xe khách chẳng may gặp tai nạn. Lúc đó sau phút bàng hoàng, chị thở phào nhẹ nhõm. Bởi như mình vừa thoát khỏi một tiếng ác. May mà chị đi xe hơi của riêng mình. Chứ nếu chị có mặt trên chuyến xe đó người ta sẽ nghĩ ngay là tại chị. Nỗi ám ảnh ấy kéo dài với Việt Trinh đến gần chục năm trời. Việt Trinh nói, chị rất buồn về những điều đó. Nên chị tìm đến Phật pháp để sống theo những điều răn của Phật để lòng mình nhẹ bớt. Đã có lúc chị thấy mình không thanh thanh thản và cứ cảm thấy như mình mắc lỗi. Còn lúc này chị nói, quá khứ đã là quá khứ và chị đã đi qua nỗi ám ảnh đó rồi. Một giây vừa trôi qua đã là quá khứ. Sao mình không sống trong hiện tại để hưởng những giây phút quý giá nhất mà lại đem quá khứ ra để hành hạ chính mình. “Bây giờ có thể tôi sống không sung túc bằng trước đây, ba năm gần đây tôi sống bằng tiền để dành nhưng tôi sống rất thanh thản buổi tối ngủ một giấc dài trong mộng mị, sáng dậy đón chào một ngày mới rất nhẹ nhõm và yêu đời” – Việt Trinh nói.
Việt Trinh trở lại. Hình ảnh đẹp đẽ hơn xưa vì sự tươi sáng đã hiện lại trên trên thần sắc là và nét mặt. Vì chị rất đang tự tin cho vai trò mới của mình. Việt Trinh đang chuẩn bị làm đạo diễn bộ phim truyền hình dài 30 tập do hãng phim Sena sản xuất đề tài về luật nhân quả. Những câu chuyện có thật, những nhân vật có thật vẫn sống. Và Việt Trinh đi gặp các thầy trong chùa xin ý kiến, gặp nhân vật thuyết phục họ cho dựng thành phim câu chuyện đời mình. Nhà biên kịch Châu Thổ là người xây dựng nội dung kịch bản. Và Việt Trinh nói chị sẽ cố gắng để làm một bộ phim thật tốt, hay ít nhất nó sẽ không bị coi là dở. “Tôi không tham gia vai diễn trong phim và tôi sẽ chỉ lo công việc đạo diễn thôi. Và các diễn Viện tham gia phim sẽ phải thuộc thoại, diễn xuất phải thuyết phục. Tôi mong muốn mời những người nghệ sĩ mới, để câu chuyện có thật được khán giả tin hơn, dễ thuyết phục họ hơn”.
Bộ phim của Việt Trinh sẽ bấm ngay vào đầu tháng 9 và đến khi ấy, chị sẽ phải tính chuyện gửi con cho người khác chăm bẵm rồi hàng ngày từ Bình Dương lại tất bật như con thoi đến phim trường. Nhưng Việt Trinh không băn khoăn vì chị đã tự lo sắp xếp mọi chuyện. Việt trinh đã chọn một con đường dài với điện ảnh. Thế nên dù chị có mất tích rồi chị cũng trở lại. Có thể nói với nghiệp diễn, Ngọc trong đá và Người đẹp Tây Đô là hai mốc dấu quan trọng tài năng của Viêt Trinh. Và cũng nên đặt vào bộ phim mới của chị một niềm hi vọng rằng đây sẽ là sự khởi đầu may mắn của Việt Trinh trên con đường chinh phục khán giả, với vai trò đạo diễn….Đó chính là quãng đời đáng nhớ để cô lột xác chuyển mình sang con người mới, đằm thắm, nghị lực và hoạt động nghệ thuật với tâm thế mới.
Phù du đời nghệ sĩ
Đầu những năm 1990, Việt Trinh là cô bé da ngăm đen, đôi mắt to như biết nói, được anh trợ lý giới thiệu làm… cung nữ bưng rượu hầu cho vua và tráng sĩ trong phim. Ngày ấy cô hồn nhiên, đợi từ sáng tới khuya mới được quay cảnh đầu tiên, mà vui mừng như bắt được vàng.
Đến vai Oanh trong “Ngọc trong đá”, hình ảnh cô thanh niên xung phong ngang bướng, diễn quá ư chân thật bỗng bật sáng hơn cả hoa hậu Lý Thu Thảo. Lọt vào tầm ngắm của nhà biên kịch Phạm Thùy Nhân, cô trở thành cô Mạ trong “Xương rồng đen” của đạo diễn, NSƯT Lê Dân, trở thành hiện tượng của làng phim ảnh Việt, được đẩy lên hàng ngôi sao.
Gần một thập niên với nghề, Việt Trinh nếm đủ hương vị ngọt ngào lẫn cay đắng từ những danh hiệu, vai diễn sáng chói, đến những vụ án lùm xùm liên quan đến những cuộc tình sóng gió. Đêm sinh nhật tuổi 30 là sự cố ám ảnh đến tận bây giờ.
Buổi sinh nhật đánh dấu cột mốc sẽ có một Việt Trinh từ bỏ những buổi vui chơi ở vũ trường, không còn tìm quên bên men rượu. Cô nhận một cú điện thoại như sét đánh, anh trai bị tai nạn đang cấp cứu ở nhà thương Bình Phước, đã trút hơi thở cuối cùng. Cũng ngay sau đó, mẹ cô mất vì không chịu nổi cú sốc quá lớn. “Sau cái chết của anh, rồi của mẹ, tôi mới hiểu sự sống chết phù du. Những hào quang, danh tiếng, ăn chơi chỉ là phù du”, cô nói.
Việt Trinh sống lặng lẽ hơn, quan sát nhiều hơn, nghiệm ra cho đời mình những điều thiết thực nhất. Việt Trinh tham gia công tác từ thiện nhiều hơn. Cô lập đoàn nghệ sĩ “Bồ câu trắng”, kết hợp với Giáo hội Phật giáo Việt Nam lên Đà Lạt giúp đỡ trẻ em nghèo trong những ngôi làng heo hút, vận động một số Mạnh thường quân gom tiền làm tiệc dành cho nghệ sĩ già neo đơn ở Hội dưỡng lão nghệ sĩ.
Nhiều lời ra tiếng vào cho hiện tượng Việt Trinh quá năng nổ và nhiệt tình trong vai trò mới mẻ này. Người vô tình nhận xét kèm bình luận cay nghiệt: Chắc tại cô ấy tai tiếng quá, nên làm phước để… lãng quên.
Quy tụ ngôi sao làm phim cúng dường
Sau thời gian dài ở ẩn, Việt Trinh lên kế hoạch làm phim. Làm phim đời thường, phim trong nước đã khó, cô lại làm phim về lịch sử Phật giáo, quay phim ở nước ngoài, tận xứ Ấn độ, Nepal xa xôi. Tham gia đoàn phim là một dàn ngôi sao điện ảnh, ca nhạc tấu hài… Từ chuyện làm phim, đến chiếu phim, cô phải vượt qua nhiều “kiếp nạn” gai góc không thua kém thầy trò Đường Tăng thưở trước.
|
Việt Trinh trong một cảnh quay
|
Bộ phim quy tụ hàng loạt “sao” như: Nguyễn Phi Hùng, danh hài Việt Hương, Cát Phượng, Minh Béo, Thanh Ngân, Trinh Trinh, Quốc Cường, Lê Bình… và cả đội tinh nhuệ cascadeur kết hợp với các kỹ xảo 3D tiên tiến nhất thời bấy giờ.
Bộ phim “Duyên trần thoát tục” được ghi vào kỷ lục “Bộ phim Phật hoành tráng nhất Việt Nam”. Với tài thuyết khách, mục tiêu tốt đẹp, cô thuyết phục hầu hết các diễn viên tham dự không nhận tiền thù lao, số còn lại chỉ lấy tượng trưng, tất cả đều hoan hỉ xem đó là tấm lòng cúng dường cho… Phật.
Hơn thế nữa, cô còn thuyết phục nhà sản xuất phải mở rộng hầu bao đầu tư cho đoàn phim sang tận Ấn Độ và Nepal, thu những hình ảnh chân thật về vùng đất Phật.
Quay phim trong nước tốn một, quay nước ngoài tốn đến năm mười lần. Hơn thế, những đất nước rộng mênh mông, các thắng cảnh cách xa nhau hàng trăm cây số, càng tốn kém. Vậy mà cô làm được.
Nhưng hành trình về theo dấu thầy Huyền Trang Tam tạng không dễ chút nào, trước giờ xuất hành, lại phát sinh ra nhiều “kiếp nạn” mới. Việt Trinh nhớ lại: “Ca sĩ Nguyên Vũ đã nhận lời vai nam chính, hợp đồng đã ký, trang phục đã may xong, vậy mà giờ cuối lại bỏ cuộc”. Rồi hãng hàng không hứa tài trợ vé máy bay cho đoàn phim sang Ấn Độ hủy bỏ thỏa thuận tài trợ, kinh phí làm phim đội lên. Việt Trinh với tư cách diễn viên chính kiêm “chủ xị” quyết định, dù phải “thắt lưng, buộc bụng”, vẫn phải làm.
Đem phim vào chùa “chiếu dạo”
Mười hai ngày trên đất Phật, đoàn phim di chuyển bằng nhiều phương tiện: Máy bay, xe lửa, xe đò thời cổ lỗ sĩ trên những con đường gập ghềnh ổ gà ổ voi; rồi nạn kẹt xe, ăn xin, cộng với thời tiết nắng nóng khắc nghiệt.
Chuyện ăn uống lại càng vất vả. Ở xứ Phật, người dân hầu hết ăn chay, món ăn nhiều ớt ít rau, lại thêm hương cari đậm đặc… Những lúc khó khăn như thế, mới thấy được bản lĩnh của từng thành viên. Người quay phim liên tục sáng tạo ra nhiều góc quay lạ. Việt Trinh thức dậy từ 4h mỗi ngày, thay trang phục gần 20 chiếc áo dài đủ màu sắc.
Ấn tượng nhất là chuyện đi cáp treo để lên ngọn núi Linh Thú cao chót vót gần 5.000m. Không hoành tráng, hiện đại như Việt Nam, hệ thống cáp treo ở đây đơn sơ, cũ kỹ, sợi dây mỏng manh sét rỉ căng trên mấy cây trụ sắt già nua yếu ớt. Người đi chỉ ngồi trên một chiếc “xích đu” tòn ten treo trên dây thép cho ròng rọc kéo từ chân lên đỉnh núi.
Nhiều thành viên tái mặt, chỉ biết niệm Phật cầu an vì ai cũng thấy quá nguy hiểm. Người xin được ở dưới đất vì sợ đứt dây cáp, người dùng dằng đòi đi bộ lên núi, dù không biết đi mấy ngày mới lên tới đỉnh. Việt Trinh bình tĩnh hăng hái xung phong đi trước, rồi cả đoàn làm “diễn viên xiếc” đi cáp lên tới đỉnh.
Theo dự tính ban đầu, mục đích chuyến đi của đoàn là làm một đoạn phóng sự ngắn khoảng 5 phút cho đoạn mở đầu phim. Nhưng sau chuyến đi 12 ngày, đoàn làm được ký sự “Hành trình về đất Phật” dài trên 25 phút. Đây được xem là một thành công bất ngờ của những tấm lòng thành tâm.
Nhưng bộ phim chính là “Duyên trần thoát tục” lại gặp khó khăn đến mức bế tắc trong việc phát hành. Bởi lúc bấy giờ trong lịch cao điểm chiếu phim Tết, các bộ phim thương mại ưu tiên chiếm lĩnh những rạp chiếu lớn. Việt Trinh kể lại: “Đi chào phim cho các chủ rạp, nhiều người e ngại từ chối thẳng, ai cũng sợ với loại phim chủ đề Phật pháp, khán giả sẽ không chịu xem. Có nơi yêu cầu phải đóng tiền cọc trước 300 triệu đồng, nếu tuần lễ đầu không có khán giả xem thì số tiền đó sẽ bù cho rạp”.
Kinh phí bốn tỷ đồng đã dồn cho việc sản xuất phim, lấy tiền đâu mà đóng tiền cọc?.
Nữ diễn viên cùng giám đốc sản xuất đi khắp các chùa ở Sài Gòn, Đồng Nai, Biên Hòa, Long An, Tây Ninh, Quảng Ngãi… xin phép treo áp phích băng rôn quảng bá, nói rõ mục đích đây là phim về Phật pháp, số tiền bán vé sau khi trừ chi phí sẽ dành làm từ thiện.
Những nghệ sĩ đích thân cầm từng xấp vé đi mời gọi khán giả mua vé ủng hộ. Chính sự nhiệt tình này đã lôi kéo một bộ phận khán giả ủng hộ mua vé. Kế tiếp, cô nhờ các thầy trụ trì đứng ra vận động Phật tử xem với giá vé “mềm” chỉ 20 ngàn đồng. Với “rạp chiếu” lưu động là các sân vận động, những bãi đất trống, mỗi buổi chiếu có khi thu hút lượng người xem từ 10 – 20 ngàn.
Trải qua những đau đớn mất mát, Việt Trinh đã gượng dậy đi lên nhờ “bài thuốc tâm hồn” tìm bình an với Phật pháp như thế.