Vướng mắc về khêu gợi cảm hứng "yêu" ở phụ nữ

 Cảm hứng là những biến đối về mặt sinh lý, tâm lý và tình cảm giữa nam và nữ khi trong lòng họ nổi lên cảm giác thèm khát được “yêu” với nhau. Thành phần thay đối về nhận thức và tình cảm tỏ ra nhỏ bé hơn nhiều so với thay đổi về sinh lý Về nhận thức thì nam nữ hướng sự chú ý vào các kích thích gợi tình, tưởng tượng ra cảnh “yêu”. Thông thường thì cả ba yếu tố nhận thức, tình cảm và sinh lý hoà quyện với nhau làm một, tạo thành hứng thú tình dục thể hiện qua cảm giác hồi hộp, lãng mạn, xao động, say đắm và vui sướng, ở một số người còn phảng phất cảm giác hoang mang lo sợ. Theo kết quả thử nghiệm và quan sát lâm sàng, chứng tỏ rằng mọi biểu hiện nói trên ở phụ nữ mạnh mẽ rõ rệt hơn hẳn nam giới Biểu hiện cảm hứng tình dục về mặt sinh lý cũng rất dễ nhận biết, tuy vậy cũng rất khó phân biệt sự thay đổi của cảm hứng tình dục, ngay cả trong tài liệu in lần thứ ba "sổ tay chẩn đoán và thống kê" của hiệp hội bệnh thần kinh nước Mỹ có sửa đổi hiệu đính cũng không hề cung cấp được những tài liệu đầy đủ nhằm giúp chúng ta chẩn đoán và phân biệt rõ hơn các vấn đề này (tài liệu DSM - III - R - 1987). Theo kinh nghiệm lâm sàng của nhiều bác sĩ, những người thiếu cảm hứng tình dục tức là không tạo ra được sự thay đổi về sinh lý, nhận thức và tình cảm khi tiếp xúc với đối tượng. Về mặt sinh lý thì sự biến đổi này xảy ra chủ yếu ở trong và ngoài bộ phận sinh dục, còn những người thiếu cảm hứng thì sự thay đổi ở bộ phận sinh dục không đáng kể.

Có thể gọi thiếu cảm hứng là vướng mắc cảm hứng tình dục không có niềm vui tình dục, hoặc theo cách nói của Kapuram là cản trở công năng tình dục toàn thân. Đặc điểm chủ yếu là, không phản ứng đối với kích thích tình dục, hoặc phản ứng tình dục bị tổn thương theo nhiều kiểu và nhiều mức độ khác nhau. Cụ thể hơn là sau khi được kích thích, ở bộ phận sinh dục vẫn không có hiện tượng tụ máu cương cứng, hoặc kích thích vào âm vật thì ở âm đạo chỉ hơi ẩm ướt, một số chị cho biết, âm đạo vẫn khô không khốc và co kín mít. Một số chị khác nói mọi diễn biến đều bình thường, chỉ có điều không thấy sướng mà thôi. Trường hợp này tỷ lệ nữ chiếm cao hơn nam. Những chị em hoàn toàn mất cảm giác và khoái lạc thì phản ánh "tôi chẳng thấy cảm hứng hoặc thích thú gì", "như thế thà đừng làm gì còn hơn". Người ta gọi đó là bộ phận sinh dục bị tê liệt hoặc vô cảm tình dục. Những phụ nữ này coi “yêu” là chuyện bắt buộc hoặc là bước thử thách, nhưng nhiều khi họ vẫn phải chấp nhận, nhằm giữ vững quan hệ hôn nhân. Cũng có những chị từ chối thẳng thừng, chỉ cần nghĩ đến là thấy chán, thấy sợ nên phải tìm mọi cách lẩn tránh, tuy nhiên trong số họ vẫn có nhiều chị cảm nhận được niềm sung sướng khi được ôm ấp ve vuốt ngoài phạm vi giao cấu.

Rất khó phân biệt những người vướng mắc về cảm giác với người cảm hứng thấp, có thể dùng tiêu chuẩn thay đổi về sinh lý để phân biệt hai dạng này. Có nhiều người nóng lòng được lao vào cuộc “yêu” (chứng tỏ họ có cảm hứng) nhưng xem ra mức độ hứng khởi của họ không thể liên tục phát triển đạt mức mà họ mong muốn (tuy ở âm đạo cũng có nhờn ướt và cương cứng). Trong nhiều trường hợp người ta chỉ có mỗi phương pháp xác định là thông qua lời tự thuật của người phụ nữ.

Định nghĩa

Vướng mắc cảm hứng tình dục phụ nữ được biểu hiện là khi được kích thích thì người phụ nữ thiếu phản ứng. Trước đây, người ta xếp kém cảm hứng, kém khát vọng, kém cao trào... vào một loại là "hờ hững tình dục". Do đó thuật ngữ này không xác đáng, nó không giúp ta phân biệt được ba giai đoạn thực hiện cuộc “yêu”, cũng tương tự như từ "liệt dương" dùng cho nam giới, chỉ mang ý nghĩa chung chung. Bởi vậy các chuyên gia y học tình dục đã bỏ từ đó và thay bằng những từ ngữ cụ thể như kém cảm hứng, kém khát vọng v.v... nhằm phân biệt được rõ hơn.

Đứng về mặt sinh lý, thì đặc trưng của kém cảm hứng là âm đạo không nhờn ướt và không giãn nở. Khác với nam giới không cương cứng dương vật, phụ nữ ít khi thổ lộ chuyện này, ngay cả bạn tình của họ cũng ít chú ý nhận biết. Nhìn từ góc độ chủ quan, trong hoạt động tình dục, nếu đã kém cảm hứng, thì sẽ không hưởng được niềm sung sướng, hồi hộp, ngây ngất. . . Cũng tương tự như trở ngại công năng tình dục, kém cảm hứng cũng được chia ra "dạng nguyên pháp và '!dạng kế phát" hoặc "dạng toàn phần" và dạng "do hoàn cảnh". Tài liệu DSM - III - R thì đánh giá theo tiêu chuẩn sau:

A - (l) hoặc (2)

(l) Thể hiện liên tục hoặc lặp đi lặp lại, một phần hoặc toàn bộ, cho đến khi kết thúc cuộc “yêu” mà âm đạo vẫn không nhờn ướt và không giãn nở.

(2) Kể từ. khi gợi tình cho đến khi “yêu” xong, người phụ nữ liên tục hoặc lặp đi lặp lại kém cảm hứng và thiếu cảm xúc thú vị.

B - Bị vướng mắc bởi một dạng tinh thần duy nhất nào đó, chứ không phải bị cản trở bởi công năng tình dục, ví dụ mắc chứng trầm cảm nghiêm trọng. Thiếu cảm hứng được chia ra các dạng như sau:

(l) Thiếu cảm hứng nguyên phát, tức là ở mọi lúc mọi nơi, và với mọi đối tượng “yêu”, người phụ nữ đều không khơi dậy được cảm hứng, không nhận được niềm đam mê sung sướng.

(2) Thiếu cảm hứng dạng kế phát, trước đây đã từng có lúc tạo được cảm hứng và nhận được niềm vui. Ví dụ trước khi cưới chỉ cần ôm ấp hôn hít đã gây được cảm hứng và đạt đến cao trào, không cần giao cấu mà đã cảm xúc rung động mạnh mẽ, để lại kỷ niệm khó quên, nhưng sau khi cưới lại tỏ ra kém phản ứng tình dục, khi “yêu” hoặc các kiểu tiếp xúc xác thịt khác đều không đem lại hứng thú.

Một số chị em khác chỉ thiếu cảm hứng trong những cảnh ngộ đặc biệt nào đó, những phụ nữ kém hứng khởi có thể thấy bực bội hoặc chán chường khi phải cùng chồng sinh hoạt tình dục, nhưng với những người đàn ông mà cô ta mơ ước ngưỡng mộ và muốn thu hút anh ta bằng dáng vẻ hấp dẫn của mình, thì chỉ cần anh ta nắm tay, cũng đủ làm cho cô hứng tình và chảy nước nhờn âm đạo.

Đối với nam giới, nếu không cương cứng lên được thì tất nhiên sẽ gây tâm trạng khổ đau và hẫng hụt, còn ở phụ nữ khi kém cảm hứng, họ có nhiều cách biểu hiện. Có chị coi như chẳng có gì xảy ra và dễ dàng cho qua, một số chị thì tỏ ra lo lắng không yên, ức chế hoặc đau khổ, nhưng mức độ không bằng khi nam giới bị "liệt". Phụ nữ thường tự an ủi bằng chính sự kém hiểu biết của mình, tặc lưỡi một câu "chẳng sao cả" vì quan niệm truyền thống vốn đã không khuyến khích người phụ nữ đi tìm hoan lạc trong tình dục, nên khi biết mình thiếu cảm hứng, họ cũng không thấy oán hận bao nhiêu. Ngày nay chúng ta phản đối cách ứng xử này, và coi đó là một bi kịch bắt nguồn từ sự ngu dốt.

Khá nhiều phụ nữ đủ kiên nhẫn và nghị lực để chấp nhận tình trạng kém cảm hứng, và tìm cách khoả lấp bằng sức tưởng tượng ngoài phạm trù tình dục để phân tán tư tưởng, hoặc dùng cơ thể của mình để đáp ứng đòi hỏi tình dục của đối phương, tìm cách thúc đẩy nhanh bạn tình xuất tinh để kết thúc nghĩa vụ của mình. Phần đông phụ nữ tỏ ra chán ghét giao cấu, tuy nhiên, để duy trì một giai đoạn êm ấm cũng đành phải chiều chồng, với ý nghĩ như đang làm những công việc thường nhật trong nhà, với một tâm niệm chỉ cần chồng luôn luôn vui vẻ mãn nguyện là được. Nói cách khác phụ nữ dùng cơ thể mình để đáp ứng nhu cầu của chồng, còn bản thân chẳng thu nhận được gì Họ giấu kín trong lòng nỗi đau khổ và thất vọng. Ngược lại cũng có những chị em tỏ thái độ phản kháng mạnh mẽ, thậm chí sẵn sàng xung khắc với chồng, và càng thất vọng với chính mình nhiều hơn. Những chị khôn ngoan hơn thì không từ chối thẳng thừng đòi hỏi của chồng mà chọn lựa những cách thức tế nhị khôn khéo, tìm cớ này cớ nọ để né tránh sinh hoạt tình dục, ví dụ nói em mệt quả hoặc đang bị đau chỗ này chỗ nọ hoặc dùng trẻ con làm bức rào che chắn, hoặc cố ý gây sự tranh cãi trước khi đi ngủ.

Khi vợ tỏ ra kém cảm hứng tình dục thì chồng cũng có nhiều cách phản ứng khác nhau. Nhiều anh vì thương vợ nên cố sức chịu đựng nhịn nhục, vì anh đã nhận ra được một nền giáo dưỡng truyền thống, vợ chồng lấy đạo nghĩa làm trọng, chuyện chăn gối chỉ là một khía cạnh nhỏ nhoi, anh không ca cẩm phàn nàn gì. Thực tế thì dù vợ không có cảm hứng, chồng vẫn được thoả mãn ở mức độ nào đó tuy không thật trọn vẹn, và cũng muốn tỏ ra như vậy để cho vợ yên lòng. Có một số ông chồng thấy kích thích vợ chẳng động lòng, thì suy diễn rằng vợ không còn yêu mình nữa, do vậy không kìm nén được giận dữ bực tức, lâu dần phải tìm cách giải toả với người phụ nữ khác.

Phản ứng của các đức ông chồng phần lớn tuỳ thuộc vào trình độ văn hoá của họ. Gần như trên khắp thế giới, ở đâu đàn ông cũng nắm quyền chủ động trong sinh hoạt tình dục, vì vậy quan niệm chung cho rằng nếu nam giới bị trở ngại công năng tình dục thì bị xếp vào diện bệnh lý, nhưng phụ nữ ở trong tình trạng tương tự thì không kết luận khe khắt như thế. Phải chăng do ảnh hưởng văn hoá xã hội, xưa nay không đòi hỏi phụ nữ phải biểu hiện tình dục mạnh mẽ như nam giới, thậm chí chẳng mong mỏi phụ nữ có bất kỳ phản ứng nào. Rất nhiều người thuộc các tầng lớp xã hội khác nhau cho rằng phụ nữ chỉ là công cụ để cho nam giới thoả mãn khát vọng tình dục và đảm đương thiên chức duy trì nòi giống. Ngay trong thập kỷ 90, nhiều bác sĩ vẫn làm ngơ trước những lời phàn nàn của chị em là không có cảm hứng tình dục, vì cho rằng đó là hiện tượng bình thường, và khuyên họ hãy tìm cách thích nghi với tình trạng đó. Nếu chị em ở độ tuổi tương đối cao thì bác sĩ còn xẵng giọng trách cứ "Ngần ấy tuổi đầu rồi mà còn ca cẩm về chuyện đó" làm như chị em đòi hỏi như thế là một chuyện sai trái vô lý khiến chị em rất xấu hổ.

Chúng ta không nên tỏ ra ngạc nhiên hờ hững trước tình trạng này, mà phải tỏ ra hết sức thông cảm với chị em. Chúng ta cần gạt bỏ quan niệm phong kiến cổ hủ lạc hậu. Hiện nay trong nền giáo dục của chúng ta vẫn còn bỏ trống mảng giáo dục tình dục, cho nên những quan niệm sai trái vẫn có đất tồn tại. Nói nghiêm chỉnh thì quan niệm đó chính là thái độ tiêu cực thể hiện sự bóc lột tình dục đối với phụ nữ, là tước đoạt quyền lợi chính đáng của chị em. Rất nhiều gia đình nhìn bề ngoài thật mỹ mãn, các phạm trù khác biểu hiện rất tốt đẹp, nhưng ai biết được người phụ nữ phải âm thầm chịu đựng vì khi vui thú với chồng, chị đã không thể nghiệm được niềm đam mê vui sướng. Chúng ta rất kính phục những phụ nữ hành nghề tôn giáo như lạt ma, đạo sĩ, tăng lữ, ni cô, bà sơ, họ phải thực hiện quy định cấm dục, nhưng vì họ tự nguyện hiến thân cho lý tưởng nên việc chịu đựng này không gây ra tổn hại về tâm lý tinh thần, không tỏ ra bực bội và thất vọng vì thiếu hẳn một khía cạnh quan trọng là sinh hoạt tình dục trong cuộc đời Tuy nhiên chúng ta cũng nhận biết một điều là phụ nữ tiết dục không ảnh hưởng lớn về mặt tâm lý. Nói như vậy cũng không phải mặc nhiên công nhận rằng những chị em suốt đời sống bình thường với chồng mà chưa hề nhận được khoái cảm tình dục lại không hề để lại di chứng gì hoặc những di chứng đó đều thuộc dạng lành tính. Người phụ nữ thiếu cảm hứng tình dục luôn luôn đứng trước đe doạ suy giảm sức khoẻ và hạnh phúc hôn nhân và gia đình.

Mức độ phổ biến

Theo nội dung định nghĩa trên và do cách thu thập tài liệu phải dựa vào lời kể lại của chị em, nên qua các tài liệu về bệnh dịch để đưa ra được một lời bình luận có ý nghĩa về mức độ phổ biến của hiện tượng vô cảm tình dục của phụ nữ. Theo báo cáo của Bancơlofutơ (1976) thì trong số những phụ nữ tìm đến bác sĩ nhờ chữa ta có đến 62% bi chẩn đoán là "hoàn toàn mất cảm hứng tình dục". Tuy nhiên cách nói này chưa thể hiện rõ là họ gặp khó khăn về mặt kích động, cảm hứng hay cao trào. Hao Tớn (năm 1982) thông qua đánh giá và quan sát lâm sàng cho biết sau nhiều lần lặp đi lặp lại công việc điều tra thống kê thì con số thu được là 52%. Còn theo báo cáo của Furancơ (1976) thì trong số những chị em tìm đến chữa trị, số phụ nữ vướng mắc cảm hứng tình dục chiếm 57%, còn trong số những chị em tìm đến tư vấn hôn nhân thì 80% có khó khăn về mặt cảm hứng tình dục. Kết quả điều tra ở một số khu dân cư ở ngoại quốc cho biết, từ 11 đến 48% số chị em trong tổng số nhân khẩu có vấn đề vướng mắc về cảm hứng tình dục, trong số đó dạng nguyên phát chỉ chiếm 14%. Tại Trung Quốc, tài liệu về mặt này còn rất hiếm. Theo bài viết của Lưu Phong ở Bắc Kinh, qua kết quả điều tra đối với 200 chị thì có 25% chị vướng mắc về cảm hứng tình dục.

Căn nguyên bệnh lý về vướng mắc cảm hứng tình dục

Chưa có công trình nghiên cứu nào chuyên sâu về căn nguyên bệnh lý hiện tượng vướng mắc cảm hứng tình dục, ngay cả thực nghiệm trong phòng và phương pháp chẩn đoán cũng còn hết sức sơ sài, nếu so với các công trình nghiên cứu về liệt dương thì còn có một khoảng cách khá xa.

Phản ứng sinh lý của hiện tượng cảm hứng tình dục của phụ nữ đương nhiên là phải dựa vào sự hoàn chỉnh của hệ thống mạch máu và thần kinh. Từ đó, ta suy diễn ra rằng, nếu có bất kỳ một tổn thất nào đó thuộc hai hệ thống này thì đều gây trở ngại về mặt cảm hứng tình dục. Ví dụ hệ thống mạch máu ở khoang chậu bị khiếm khuyết sẽ dẫn đến âm đạo bôi trơn không đủ hoặc giảm thiểu. Cũng tương tự, nếu bị bệnh đái đường hoặc tổn thương thần kinh ngoại vi' ở dạng xơ cứng nhiều lần tái phát thì sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến cảm hứng tình dục, cảm hứng sự thay đổi mức kích thích tố. Đặc biệt nếu giảm mức kích thích tố giống cái thì sẽ xảy ra tình trạng âm đạo khô khan, có khả năng gây đau đớn khi giao cấu. Những thay đổi này chắc chắn sẽ xảy ra vào những thời kỳ như cho con bú, mãn kinh, tuổi già, và những người cắt bỏ buồng trứng. Riêng chuyện uống thuốc ngừa thai cũng ảnh hưởng đến làm nhờn âm đạo thì chưa có kết luận cụ thể. Nhằm chữa trị tình trạng thiếu kích thích tố giống cái (estrin) ở phụ nữ sau khi mãn kinh ngoài loại thuốc đặc hiệu có tác dụng dài Newovocylin và thuốc tổng hợp gồm kích thích tốt giống cái + kích thích tố thai nghén (Luân) + kích thích tố giống đực (androgenic hormone) thì cho đến nay vẫn chưa có một phương pháp chữa trị đặc hiệu nào dành riêng cho hiện tượng vướng mắc cảm hứng tình dục có nguồn gốc từ thể chất hoặc một loại thuốc nào hỗ trợ trong lĩnh vực này.

Cảm hứng tình dục phụ nữ là một loại phản ứng bắt nguồn từ nội tạng, trong thực tế thì nó được hình thành do hệ thống mạch máu ở bộ phận sinh dục đặt dưới sự khống chế của hệ thống thần kinh tự chủ tụ máu cương cứng. Khi hệ thống mạch máu của bộ phận sinh dục tụ máu thì sẽ kéo theo hiện tượng giãn nở của môi âm đạo, hội âm và tồ chức xung quanh âm đạo, làm cho cơ trượt ngang khống chế mạch máu cửa miệng bộ phận sinh dục hé mở. Ngoài ra, do phản ứng cơ trượt ở âm đạo và tử cung làm cho âm đạo giãn nở và tử cung nâng cao cũng được coi là đặc trưng của cảm hứng tình dục. Phản ứng nội tạng không chỉ bó hẹp ở hệ thống sinh dục và bộ phận sinh dục, mà nó còn liên quan đến các hệ thống điều tiết và sinh lý khác như tiêu hoá, hô hấp, huyết áp v.v... vì tất cả các hệ thống này đều chịu sự điều tiết của hệ thần kinh tự chủ. Khả năng phá hoại của sự kích động tình cảm đối với cơ cấu thần kinh thực vật là rất nhỏ, nói cách khác, muốn sự tiêu hoá diễn ra tất đẹp thì chỉ cần cơ thể con người ở vào trạng thái tinh thần tương đối ơn định. Nếu tâm trạng bị rối loạn buồn bực, thì hệ thần kinh tự chủ phải can thiệp để điều chỉnh tình hình xấu đó. Nếu người phụ nữ rơi vào tình trạng hoảng hốt sợ hãi, thì dịch chua trong dạ dày tiết ra quá nhiều, các cơ trượt ngang sẽ bị co giật, máu sẽ được điều động đi khỏi dạ dày và ruột, gây hiện tượng phá hoại hoạt động tiêu hoá. Phản ứng tình dục của nam nữ đều rất dễ dàng bị tác động bởi phản ứng sinh lý được tạo ra từ các loại tình cảm tiêu cực, như vậy nếu phụ nữ lúc “yêu” lại ở trong tâm trạng bực bội hoặc sợ hãi, thì sẽ làm suy giảm lượng máu chảy qua nội tạng, ngăn trở quá trình dồn tụ máu về bộ phận sinh dục gây ra cương cứng, dựa trên cơ sở các phản xạ sinh lý trong giai đoạn cảm hứng và giai đoạn cầm chừng, cũng rất có thể làm mất hẳn cảm hứng tình dục.

Khả năng phá vỡ phản ứng tình dục của các loại tâm trạng tiêu cực không phụ thuộc vào nguồn gốc và tính chất của nó, mà chỉ phụ thuộc vào cường độ của nó mà thôi. Nói chung người phụ nữ có thể buồn chán vì rất nhiều lý do hoặc những nỗi buồn vu vơ không có lý do nào cả, trong đó có thể xuất phát từ chuyện tình dục hoặc có liên quan đến tình dục. Mastơ và Jônxơn đã chỉ ra rằng: những nỗi lo nghĩ làm ảnh hưởng đến phản ' ứng tình dục không nhất thiết là sự khúc xạ của những mâu thuẫn nội tâm vô ý thức chưa được giải quyết, nỗi lo nghĩ đó thường có nguồn gốc gần hoặc trực tiếp và thường không lấy gì làm phức tạp. Phụ nữ dự cảm và lo lắng không đạt đến cao trào chỉ mình họ nhận biết và theo dõi, không thích trao đổi với bạn tình, phụ nữ chưa xây dựng được tính tự chủ hoặc tính năng động chủ quan trong lĩnh vực tình dục, chỉ cần một lý do vớ vẩn nào đó cũng đủ gây ảnh hưởng tổn hại đến phản ứng tình dục mà những yếu tố đó thì khá nhiều, ví dụ, nghi ngại, thấp thỏm, sợ sệt, lo lắng, xấu hổ, mâu thuẫn dằn vặt, căng thẳng chán ghét, tức giận, cáu gắt, khổ đau, hoặc giận hờn bạn Linh cũng như hệ thống quan điểm đạo đức tiếp nhận qua giáo dục và tôn giáo. . .

Người ta hướng nghiên cứu tâm lý vào tâm trạng và nhận thức, ví dụ trong một công trình nghiên cứu lâm sàng đã tiến hành đối chiếu so sánh giữa 11 chị có nhu cầu chữa trị cảm hứng tình dục bị vướng mắc với 11 chị hoàn toàn bình thường, cho hai nhóm đối chứng này cùng xem băng hình và âm nhạc kích dục, gây cho họ cảm hứng tình dục và tưởng tượng tình dục để tiến hành quan sát. Rất khác với dự đoán ban đầu, cả hai nhóm này đều có mức độ cảm hứng tình dục tương đương với nhau, nhưng nếu cho điểm thì nhóm có vướng mắc về cảm hứng đạt thấp hơn. Từ kết quả này, nhà nghiên cứu thận trọng đưa ra kết luận: yếu tố nhận thức và tình cảm có tầm quan trọng trong vấn đề tìm hiểu vướng mắc cảm hứng tình dục của phụ nữ.

Có người đã tiến hành phân tích nghiên cứu đối với tác dụng của một dạng tình cảm đặc biệt, đó là lo nghĩ, bằng cách tìm 19 chị có chức năng tình dục bình thường rồi so sánh cảm hứng tình dục trong tình trạng lo nghĩ và trong tình trạng thoải mái với cùng một liều lượng kích thích như nhau. Kết quả cho thấy hai nhóm này đều tăng cường cảm hứng tình dục, nhưng rõ ràng những người trong tâm trạng thoải mái đạt cường độ cảm hứng tình dục cao hơn hẳn những người ở trong tâm trạng lo lắng. Tuy là kết quả có sức thuyết phục, nhưng trong đó vẫn tồn tại trường hợp cá biệt, cho nên người ta còn phải đi sâu nghiên cứu thêm.

Người ta cũng đã nghiên cứu nhân tố kích thích, họ chọn ra 24 chị em và cùng tiến hành kích thích một cách cơ bản đầy đủ về tình dục, đồng thời cũng áp đặt những điều kiện nhằm làm cho chị em bị phân tán tư tưởng, kết quả cho thấy kích thích sắc dục có tác dụng khơi gợi cảm hứng tình dục chủ quan và cảm hứng sính lý theo dự tính, nhưng điều kiện phân tán tư tưởng lại làm giảm đáng kể hai mặt cảm hứng này.

Kinh nghiệm lâm sàng chứng tỏ rằng, lịch sử chà đạp áp bức trong tình dục là một nguyên nhân quan trọng dẫn đến cản trở cảm hứng tình dục. Ví dụ chị phụ nữ khi mới lớn đã từng bị người cha bắt ép thoả mãn tình dục, thì sau này sẽ có ác cảm với chuyện hôn hít và giao cấu, nhưng đối với ôm ấp ve vuốt thì lại không có phản ứng gì, như vậy là vết thương lòng của chị sẽ ảnh hưởng đến một số động tác cụ thể nào đó trong sinh hoạt tình dục. Ở một số trường hợp thì vướng mắc cảm hứng tình dục thể hiện dưới dạng tổng thể và toàn diện, vấn đề đặt ra là phải đi sâu đánh giá chính xác và tỷ mỉ hơn nữa đối với lịch sử tình dục của đối tượng.

Trong quan hệ vợ chồng thường hay bộc lộ nhược điểm là kích thích không đủ liều lượng, kỹ thuật giao lưu tình cảm yếu, hoặc chọn lựa thời điểm không thích hợp, những yếu tố này đều gây ảnh hưởng rõ rệt. Những vấn đề điều chỉnh vướng mắc cảm hứng tình dục giữa vợ chồng vừa mới được bắt đầu nghiên cứu.

Những vấn đề tâm lý ẩn chứa trong tâm hồn và nung nấu trong thời gian lâu dài, những yếu tố tâm lý gián tiếp vẫn gây cho chị em lo nghĩ khi “yêu” và góp phần làm suy giảm cảm hứng tình dục, mặc dù người ta áp dụng phương pháp điều trị công năng tình dục bằng các định hướng động lực tâm lý, và họ cũng không bỏ qua những nguyên nhân tâm lý tiềm ẩn sâu xa, tuy nhiên điều trị công năng tình dục tự xác định rằng trước hết vẫn phải đối mặt với những nguyên nhân trực tiếp gây ra lo nghĩ và những vướng mắc trực tiếp cản trở phản ứng tình dục, cũng như những nhân tố gây tác động phá hoại cả hệ thống tình dục. Vấn đề này chỉ mới được quan tâm trong vòng hai mươi năm lại đây.

Cách chữa trị cản trở cảm hứng tình dục

Nguyên tắc cơ bản về chữa trị các triệu chứng tình dục là giúp chị em phát huy mạnh mẽ các chức năng tình dục để trong quá trình thể nghiệm, chị em cố gắng thư giãn hết mức, như vậy thì việc chữa trị mới đạt được kết quả mong muốn.

Theo kinh nghiệm thì các chuyên gia chữa trị tình dục có tham vọng tạo ra một hoàn cảnh thật gợi cảm mang lại sự thanh thản và thư giãn hoàn toàn cho chị em hoạt động tình dục, nhằm hỗ trợ cho cảm hứng phát huy cao độ để đạt hiệu quả trong chữa trị. ở đấy những đôi bạn tình giao lưu trao đổi và gợi tình một cách công khai, thoải mái, tạo ra một bầu không khí ấm cúng và hạnh phúc, đồng thời bố trí một chương trình mang tính hệ thống chặt chẽ các bài luyện tập tại gia đình về mặt thể nghiệm cảm quan và cảm tính, nhằm giúp họ ' gạt bỏ những yếu tố cản trở trực tiếp quá trình phát huy các chức năng tình dục.

a) Các bài luyện tập “yêu”

Dưới đây giới thiệu một số bài tập nhằm chữa trị cản trở chức năng tình dục ở dạng kém cảm hứng hoặc thiếu cảm hứng của chị em, bao gồm: tập trung rèn luyện cảm hứng, thể nghiệm khoái cảm, kích thích bộ phận sinh dục và “yêu”.

b) Tập trung cảm hứng tình dục

Phương pháp này do Mastơ và Jônxơn đề xướng, được đánh giá là biện pháp quý hiếm trong chữa trị chức năng tình dục, nói ngắn gọn là trước khi “yêu” và cao trào, yêu cầu bạn tình có một số bước hoạt động mở đường đó, là ôm ấp hôn hít ve vuốt để gợi tình. Phương pháp này đòi hỏi trước hết chị em phải chủ động sờ mó chồng, sau đó đến lượt chồng sờ mó lại, làm như vậy để vợ tăng cường tính chủ động tiếp nhận cảm xúc và xoá bỏ nỗi lo khi nào cũng phó thác mọi việc cho chồng sẽ làm cho anh ta chán. Nếu như mọi việc tiến triển thuận lợi thì sẽ tạo điều kiện cho chị em tập trung tinh lực với sự hỗ trợ của chồng tạo ra cảm hứng, và không bị phân tán tư tưởng bởi những lo nghĩ không đâu.

Ảnh hưởng của sự tác động qua lại giữa hai người tuy đơn giản nhưng lại khá sôi động, vì phụ nữ không còn bị đè nặng bởi tâm lý bắt chồng phục vụ mình. Chị em nhận biết được những cảm giác và cảm quan thích thú, cũng đồng thời nhận thấy rằng chồng không hề chối bỏ những khó khăn vướng mắc của mình. Ngược lại, chồng sẽ thấy vô cùng hoan hỉ khi vợ cảm nhận được niềm sung sướng bất ngờ, anh thấy được khích lệ khi chính mình góp phần vào kết quả tốt đẹp đó. Nếu thực hiện thành công bài tập trung cảm hứng tình dục, bắt buộc chồng phải kìm hãm để kéo lùi cao trào của mình và những bức xúc đòi hỏi “yêu”. Để quan tâm động viên vợ, người chồng sẵn sàng chấp nhận điều đó, vợ biết thế lại càng cảm động và yên tâm hơn, do đó cũng dễ dàng tập trung tư tưởng để cảm nhận mọi kích thích và cảm giác.

Khi không còn gì gây trở ngại về mặt tập trung thể nghiệm cảm hứng, hai người sẽ bước vào giai đoạn luyện tập tiếp theo trong tâm trạng thoải mái hồ hởi và gắn bó thân thiết. Tuy nhiên thực tế không phải lúc nào cũng trôi chảy như thế, có những chị cho rằng vẫn gặp khó khăn về mặt cảm nhận hứng thú, do khi chồng ôm ấp ve vuốt thì chị lại bị căng thẳng bồn chồn, có những chị bị nhột khi người khác sờ soạng trên người đâm ra khó chịu, có chị chê chồng không biết nương nhẹ vội vàng hấp tấp . . . Nếu xảy ra những tình huống này thì phải tiến hành hoà giải thông cảm giữa hai người rồi tiên hành lại từ đầu, cho đến khi tạo được phản ứng tích ực mới thôi.

c) Khi bệnh nhân cho biết đã đạt được cảm hứng qua bước tập trung cảm nhận cảm xúc và cảm quan thì bước qua giai đoạn hai là nhè nhẹ sờ nắn bộ phận sinh dục. Từ sờ mó toàn thân, chồng chuyển sang sờ các khu nhậy cảm như vú, âm vật và cửa âm đạo, nhưng không được mang tâm lý nóng vội mà phải kích thích với một định hướng rõ ràng là đạt tới cao trào cảm hứng, vì vậy phải thật nhẹ nhàng tình cảm, khi cần có thể bôi một ít Vagơlin hoặc các chất bôi trơn khác, và nhất nhất phải làm theo chỉ đạo bằng lời hoặc bằng động tác của vợ. Nếu ve vuốt bộ phận sinh dục của vợ làm chồng bị kích thích quá đáng hoặc buồn chán, thì vợ phải dùng tay hoặc dùng miệng kích thích cho chồng giữ được cao trào với điều kiện là vợ không còn bị áp lực hoặc đã cảm nhận đầy đủ kích thích ở bộ phận sinh dục.

Trong giai đoạn chữa trị này, Mastơ và Jônxơn yêu cầu các bệnh nhân của mình chọn một tư thế, khuyến khích' các cặp vợ chồng thực hiện sao cho thật thoải mái và cảm nhận được tối đa.

Nếu các ca bệnh vướng mắc cảm hứng tình dục không phải do mâu thuẫn tâm lý trám trọng gây ra thì phương pháp thể nghiệm kích thích bộ phận sinh dục sẽ gây tác dụng rõ nét, làm cho người phụ nữ hào hứng muốn chuyển tiếp sang giai đoạn thứ ba. Nếu như chồng thật sự yêu chiều vợ và không thấy miễn cưỡng nhàm chán trong phối hợp luyện tập thì chính anh cũng san sẻ được niềm vui và động viên, giai đoạn luyện tập này đòi hỏi bạn tình phải tỏ ra hết sức thân mật và lãng mạn.

d) Giao cấu vá mục đích luyện tập:

Nếu bước kích thích bộ phận sinh dục đạt được hiệu quả tốt đẹp thì bước luyện tập tiếp theo sẽ là giao cấu. Khi bắt đầu phải 'gợi mở tuỳ theo phản ứng và cảm giác của phụ nữ và loại bỏ hết mọi yếu tố gây sức ép cản trở quá trình đạt đến cao trào. Cần đặc biệt chú ý sau hai bước tập trung cảm nhận cảm giác và kích thích nhẹ nhàng vào bộ phận sinh đục làm cho chị em đạt được khoái cảm và thèm muốn cao độ, chính chị em sẽ đưa ra vêu cầu giao cấu. Hai người cần phối hợp đúng bài bản, lúc đầu chỉ thò thụt một cách nhẹ nhàng từ từ mang tính thăm dò, không ham nhanh ham mạnh, và tập trung chú ý để cảm nhận cảm giác cọ xát từ âm đạo, phía chị em cũng phải phối hợp bằng cách co bóp hệ cơ khung chậu để tăng cường công năng tình dục.

Trong các trường hợp đặc trưng, nếu động tác thò thụt hoàn toàn do phía phụ nữ khống chế với mục đích duy nhất là tăng cường cảm hứng thì phụ nữ sẽ nhận được nhiều hơn những tín hiệu hứng thú phát ra từ âm đạo. Và trong giai đoạn này, thầy thuốc thường khuyên áp dụng tư thế nữ ở trên hoặc nằm nghiêng để tiện cho phụ nữ vận dụng bài co kéo khoang chậu, tuy nhiên không nên tỏ ra cứng nhắc hoặc gò ép về mặt chọn tư thế mà khuyến khích họ tự khám phá thể nghiệm, và họ sẽ chọn lấy tư thế' nào phù hợp với sở trường và đưa lại cảm hứng cao nhất.

Nếu vợ tích cực phối hợp thò thụt làm cho nam giới bị kích thích quá đáng, không thể kìm nén được hiện tượng xuất tinh thì phải tạm thời dừng lại để cao trào của nam sẽ nhanh chóng hạ xuống. Khi nam nghỉ thì phải dùng tay để kích thích nhằm duy trì cảm hứng của vợ. Bài luyện tập này nên làm đi làm lại mấy lần, nếu vợ mong muốn tiến tới cao trào ở chặng cuối thì sẽ đưa ra yêu cầu với chồng, nếu vợ không muốn đi tới cùng thì cả hai cùng nghỉ ngơi một lúc, rồi cho chồng “yêu” tiếp để giải toả cao trào của anh ta. Nói chung phụ nữ đều đánh giá rằng cách “yêu” mang sắc thái lãng mạn, khêu gợi thoải mái này tăng cường đáng kể cảm hứng của chị em. Phương pháp này có mấy ưu điểm sau: Một là, giải toả được sức ép nặng nề đối với chị em, không bao giờ gây ra tâm lý phòng vệ và lo nghĩ cho chị em, không còn trở ngại nào về mặt cảm nhận lạc thú. Thứ hai, gây được hưng phấn mạnh mẽ cho chị em. Điều này đã được đo đạc cẩn thận, khi kích thích bộ phận sinh dục thì nam giới dùng ngón tay nhẹ nhàng ve vuốt vào âm vật môi và xung quanh cửa âm đạo, làm như vậy sẽ gây hưng phấn cho cả nam và nữ. Nhưng mục đích của bài luyện tập chỉ nhằm tạo cảm giác cho nữ, trong bước tập trung cảm nhận thì nam giới không được hành động theo ý thích riêng của mình, làm nhanh, làm chậm, làm mạnh, làm nhẹ nhất nhất đều phải theo sự chỉ đạo của nữ, kể cả khi nào dừng lại để chuyển sang bài sau. Thứ ba, sau khi hoàn thành tất cả các bài tập, hai bên sẽ hiểu rõ hơn và nhậy cảm hơn đối với nhu cầu cảm hứng và phản ứng của bản thân và của đối phương. Ví dụ vợ nhận ra rằng chồng không hề bị gò ép miễn cưỡng khi tham gia luyện tập, vì anh sẽ được động viên khích lệ khi mang lại niềm vui cho vợ, còn nếu vợ tỏ ra chủ động tìm kiếm cảm giác thì chồng không hề cản trở như chị đã dự cảm. Trong bối cảnh đó phụ nữ hoàn toàn thoải mái tiếp nhận kích thích, không mặc cảm, không né tránh, không phòng thủ, tự do tiến tới cao trào trong tâm trạng ung dung và hứng thú.

e) Thời gian trị liệu:

Các thể nghiệm tình dục như thế thường gây ra xu hướng cảm nhận và xu hướng chống trả, qua đó chúng ta nhận biết được những gì đang cản trở phản ứng tình dục của chị em. Bác sĩ chữa trị cần dùng kinh nghiệm lâm sàng của mình, theo hướng chỉ đạo động lực học tâm lý để xử lý các vấn đề, hướng dẫn bệnh nhân của mình áp dụng mọi biện pháp, và soạn thảo các bài tập nhằm giúp họ thoải mái phát huy hết công năng tình dục và thể nghiệm cảm xúc, đồng thời tìm cách loại trừ tất cả các yếu tố tâm lý gây trở ngại cho công việc chữa trị. Ví dụ chị em không thích bài tập trung cảm nhận cảm hứng, thì bác sĩ đề nghị bạn tình ve vuốt sờ mó để khơi gợi cảm hứng tình dục của chị em qua các giai đoạn, khuyến khích chị em gạt bỏ những suy nghĩ vẩn vơ để tập trung cảm giác tình dục. Bác sĩ cũng giúp bệnh nhân tự phân tích để biết cách loại trừ các biểu hiện ức chế và xung đột nội tâm hoặc một số rắc rối khác có thể gặp trong quá trình luyện tập, như phụ nữ thấy nhột, thấy khó chịu, ngứa ngáy... Nếu đã cảm thấy như vậy chắc chắn sẽ nảy sinh sinh lý phòng vệ, thậm chí chối bỏ mọi kích thích vào cơ thể, và cảm giác này lại hay xảy ra nhất khi kích thích vào những vùng cực kỳ nhậy cảm và gợi tình.

Xử lý các rắc rối bằng cách khuyên bảo hoà giải vợ chồng, vì những phản ứng này còn có nguồn gốc từ mâu thuẫn tâm lý, bảo đảm với họ rằng phản ứng đó chỉ mang tính nhất thời, khi chồng bắt đầu ôm thì người vợ có thể thấy lạnh và nhột, nhưng tiếp sau đó sẽ là cảm giác sung sướng và kích thích. Kỹ thuật khơi gợi ở khu vực nhậy cảm tiềm tàng lúc này sẽ phát huy tác dụng, giúp phụ nữ loại trừ mọi xung đột nội tâm để nhánh chóng đạt được cảm hứng. Ngoài ra, khi hai người cùng tham gia cũng nên vận dụng giao lưu ngôn ngữ để xua tan những nhân tố bất lợi có thể tạo ra các mâu thuẫn ảnh hưởng đến quan hệ tình dục giữa hai người. Nhiều khi những nhân tố này chỉ là chuyện vụn vặt, ví dụ làn da phụ nữ không thích ứng với sự va chạm của người khác giới. . . Những vướng mắc trước đây cần được bác sĩ chữa trị phát hiện và sửa chữa, nếu tập trung khắc phục thì chẳng mấy lúc sẽ cải thiện được tình hình.

Nhiều bệnh nhân cho biết, khi họ bắt đầu cảm nhận được tín hiệu kích động, thì tâm trạng bồn chồn không yên, chính sự phân tán tư tưởng này rất dễ dàng tạo thành tâm lý phòng thủ, và nó trở thành cánh cửa khép chặt khả năng cảm nhận tình dục của phụ nữ. Trường hợp này bác sĩ chỉ cần động viên chị em cố gắng tập trung trở lại sức chú ý nếu vấn đề vẫn tiếp tục tồn tại, thì hỗ trợ bằng biện pháp tưởng tượng Trong quá trình luyện tập cũng như chữa trị tâm lý, cần thường xuyên theo dõi và phát hiện những mầm mống gây ra mâu thuẫn này.

Ngoài ra, phản ứng tình dục của chị em còn có thể bị ảnh hưởng bởi những thiên kiến cố hữu đối với chồng, nếu đúng lúc mới nhen nhóm cảm hứng mà lại xuất hiện thiên kiến này, thì cảm hứng sẽ bị bóp chết ngay từ khi còn trứng nước. Cảm hứng mới nhen nhóm đương nhiên cũng có thể bị huỷ diệt bởi tâm trạng thấp thỏm không yên hoặc nỗi lo sợ bị chồng bỏ rơi. Nhiều khi chỉ cần có một ý nghĩ thoáng qua, ví dụ "có lẽ anh ấy mệt lăm rồi đây", "có lẽ anh ấy cho rằng mình là con mẹ điên khùng gì chăng" , "chắc là anh ấy chẳng muốn làm chuyện này đâu, có lẽ mình không nên đòi hỏi anh ấy phải đáp ứng những yêu cầu quá quắt thế này!', "mình tin rằng anh ấy đang mơ ước một phụ nữ khác gợi cảm hơn hẳn mình" v.v... sẽ thổi tắt ngọn lửa tình bắt dầu bốc cháy trong lòng, làm thui chột khả năng cảm nhận phản ứng.

Xem ra muốn chữa trị một cách hữu hiệu những triệu chứng lâm sàng thông thường này, cũng phải vận dụng kết hợp giữa luyện tập cảm nhận theo các bài bản chọn sẵn với chữa trị tâm lý, nghĩa là động viên chị em chỉ nghĩ đến mình, đừng quan tâm nhiều đến đối phương, từ đó tập trung mọi cố gắng để nhận cảm hứng, đấu tranh chống lại với những ý nghĩ bất lợi, ví dụ sợ bị bỏ rơi, ảnh hưởng của những quan điểm khuôn phép truyền thống do cha mẹ và gia đình áp đặt hoặc thói quen bị động ỷ lại trong sinh hoạt tình dục đã tồn tại từ ngàn đời nay.

Trong quá trình chữa trị thiếu cảm hứng tình dục, cần biết kết hợp các bài tập với các kỹ thuật đặc biệt về uốn nắn tâm lý. Tuy nhiên, không nên thực hiện luyện tập một cách máy móc, vì ngoài ý nghĩa chữa trị, nó còn góp phần làm sáng tỏ những biến đổi về mặt động lực học tâm lý để tiến hành chấn chỉnh thật đúng đối tượng, đúng yêu cầu, hoặc cũng làm nổi cộm lên các mâu thuẫn tồn tại trong quan hệ vợ chồng. Ví dụ vợ cần một sự kích thích trong thời gian dài, nhưng chồng lại không hứng thú về chuyện này, thậm chí tỏ ra bực bội cáu gắt, hoặc cho rằng vợ cố tình gây rắc rối, hoặc giả đề nghị áp dụng tư thế nữ ở trên thì chồng lại tỏ ra không tán thưởng.

Những nguyên nhân gây cản trở cũng có thể đến từ phía nam giới. Ví dụ cao trào đang đến gần thì người đàn ông xuất hiện mối lo nghĩ hoặc chán nản thậm chí đối kháng. Khi xảy ra trường hợp này, bác sĩ chữa trị phải tỏ ra tế nhị khôn khéo, không nên một mực yêu cầu thế này thế nọ, vấn đề này đôi khi có tác dụng quyết định thành bại của đợt chữa trị. Ca bệnh dưới đây nói lên mối quan hệ giữa thể nghiệm tình dục với thời gian chữa trị.

Ca bệnh này thuộc dạng cản trở cảm hứng và thiếu cảm hứng có kèm theo mâu thuẫn hôn nhân, giữa vợ chồng thiếu sự tin cậy lẫn nhau. Do đó khi luyện bài tập trung cảm hứng tình dục lúc đầu phản ứng tiến triển khá suôn sẻ, thế nhưng đến tuần thứ hai người vợ xuất hiện cảm giác chán ghét, thì ra vấn đề ách tắc không nằm trong quan hệ vợ chồng mà là yếu tố nội tâm của vợ, đó là do quan hệ hôn nhân không vừa ý nên từ lâu chị bị ám ảnh bởi nỗi sợ phải “yêu”.

g) Kết quả chữa trị:

Việc chữa trị nhiều khi trở nên phức tạp thêm khi bệnh nhân vướng mắc cảm hứng hoặc thiếu cảm hứng tình dục lại bị khoét sâu thêm vì những nguyên nhân sâu xa tạo ra tâm lý phòng vệ hoặc phản kháng. Nhưng theo trình tự chữa trị được trình bày trong chương này, thì đã có thể cải thiện hiện trạng của bao nhiêu chị không có phản ứng hoặc kém phản ứng. Những phương pháp này đơn giản và chủ yếu dựa trên kinh nghiệm, nhưng cũng đã thu được thành công nhất định đối với những chị em bị vướng mắc bởi những tình cảm thù địch hoặc mâu thuẫn tiềm tàng.

Cách bố trí và sắp xếp trình tự chữa trị đều nhằm đưa đến hiệu quả thúc đẩy cảm hứng hứng thú bằng cách tăng cường tiếp xúc. Như đoạn trước đã trình bày, những phụ nữ không có phản ứng thường không có cao trào, cho nên nếu chữa trị thành công thiếu cảm hứng cũng sẽ góp phần giảm bớt khó khăn về mặt đạt được cao trào tình dục. Tuy nhiên cũng có nhiều trường hợp, bệnh nhân tăng cường được khoái lạc và khát vọng, biểu hiện phản ứng kích thích là âm đạo nhờn ướt, nhưng vẫn không thể đạt đến cao trào tình dục, như vậy chứng tỏ rằng chị vẫn chưa gạt bỏ được những ức chế riêng về mặt cao trào tình dục. Theo kinh nghiệm lâm sàng thì triệu chứng này cần tiến hành xử lý riêng, có những điều chỉnh nhất định so với cách chữa trị nói chung.